Bạn sinh ra trong cuộc đời này để làm gì? – Bích Khoa Blog

Để trả lời một cách thỏa đáng cho câu hỏi ” Bạn sinh ra trong cuộc đời này để làm gì?” chắc không chỉ riêng mình tôi mà rất nhiều các bạn không biết câu trả lời là gì? Đây là một câu hỏi rất khó, có khi đi đến hết cuộc đời có người vẫn không biết mình sinh trên ra cuộc đời này là gì?

Câu trả lời của tôi vẫn chưa có nhưng tôi nghĩ nó sẽ có. “Mỗi con người sinh ra luôn có một sứ mệnh nào đó, mọi thứ trong cuộc đời đều có ý nghĩa nào đó chúng ta phải tìm ra nó” Sống có mặt ở trên đời là một cơ hội ông trời bố mẹ đã ban cho ta dùng cơ hội đó như thế nào là ở chính các bạn. Mỗi chúng ta đều có những chìa khóa và cánh cửa khác nhau ,những con đường riêng không có chìa khóa chung cho tất cả. Cánh cửa và con đường đó thuộc về chính bản thân bạn.

Ai cũng có những điểm mạnh và điểm yếu riêng của mình , dù có mạnh mẽ đến mấy thì cũng vẫn có gót chân A sin (Achilles) , nhưng có một điều là mỗi điểm yếu đều xuất phát từ điểm mạnh, điều quan trọng là biết khi nào cần phải làm gì? Không có một cách giải nào cho mọi bài toán cả, đúng việc- đúng lúc- đúng người- đúng nơi là điều rất quan trọng. Bất cứ điều gì quá cũng không tốt.

Tờ giấy trắng cũng chính như cuộc đời của chúng ta.

Cuộc đời mỗi chúng ta như một trang giấy trắng bạn có thể vẽ lên đó một bức tranh, dùng nó viết một bức thư, gấp nó thành những gì bạn muốn gấp… và cũng có thể có người xé tờ giấy đó… Xuất phát điểm là một tời giấy trắng nhưng kết thúc nó sẽ có nhiều sản phẩm khác nhau bạn muốn tác phẩm cuối cùng của trang giấy trắng đó có thể rất giá trị và có thể không có một chút giá trị điều đó phụ thược vào bạn.

Mỗi người chúng ta ai cũng có cuộc sống và một câu chuyện riêng, nó muôn màu muôn vẻ. Mỗi người đều có những thú vị riêng giá trị riêng. Cuộc sống luôn có những nốt thăng nốt trầm đó mới là cuộc sống. ” Nhiều người sợ nỗi buồn. Nhưng tôi không sợ. Tôi chỉ sợ một cuộc sống không buồn không vui, nói chung là nhạt nhẽo. Đôi khi chúng ta cũng cần có nỗi buồn làm bạn, nhất là lúc cuộc sống bỗng dưng trống trải và cảm giác cô độc xâm chiếm ta từng phút một.” ( cho xin một vé đi tuổi thơ _ Đặng Nhật Ánh ).

Đằng sau mỗi con người là cả một câu chuyện lớn chúng ta đừng nhìn vào bề ngoài mà phán xét, muốn hiểu họ phải lắng nghe họ.

“Chao ôi….. Đối với những người quanh ta nếu ta không cố tìm hiểu họ, thì ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện xấu xa bì ổi… toàn những cớ để ta tàn nhẫn, không bao giờ ta thấy họ là những người đáng thương, không bao giờ ta thương” (lão Hạc -Nam Cao)

Các bạn có thể chạy trốn bất cứ ai nhưng không thể chạy chốn được chính mình, Sống là sống trong lòng người khác, nguy hiểm khi không còn là chính mình, cái đẹp nằm ở bên trong, trong cái dở mà học được cái hay mới là học, hạnh phúc là cả một quá trình không phải là một thời điểm, cái gì quá cũng không tốt quá giỏi , quá thông minh, quá xinh đẹp, quá tốt bụng….. cái gì quá cũng không tốt… Điều quan trọng là các bạn phải yêu quý chính bản thân mình, mới yêu quý được người khác. Mỗi chúng ta là một giá trị riêng, phẩm cách riêng, như trong một vườn hoa mỗi loài hoa sẽ có giá trị riêng tỏa hương cống hiến cho đời.Đừng nghĩ mình sẽ sợ ,vượt qua chính mình, đừng sợ những khó khăn, khó khăn sẽ giúp ta mạnh mẽ trưởng thành hơn…

Gạo Nếp